
Tập Cận Bình, con trai của cựu lãnh đạo cách mạng Trung Quốc Tập Trọng Huân, trải qua thời niên thiếu đầy biến động khi cha ông bị thanh trừng trong Cách mạng Văn hóa. Ông bị đưa về vùng nông thôn huyện Diên Xuyên, tỉnh Thiểm Tây, sống trong một căn nhà hang truyền thống tại làng Lương Gia Hà. Tại đây, sau nhiều lần thất bại, ông mới có thể gia nhập Đảng Cộng sản Trung Quốc và sau đó đảm nhiệm vai trò bí thư chi bộ địa phương. Sau khi theo học ngành kỹ thuật hóa học tại Đại học Thanh Hoa theo diện công nhân - nông dân - binh sĩ, ông bắt đầu con đường chính trị, từng bước thăng tiến qua các vị trí lãnh đạo tại nhiều tỉnh ven biển. Ông giữ chức Thống đốc tỉnh Phúc Kiến từ năm 1999 đến 2002, rồi tiếp tục đảm nhiệm vai trò Bí thư Tỉnh ủy kiêm Thống đốc Chiết Giang từ năm 2002 đến 2007. Khi Bí thư Thành ủy Thượng Hải Trần Lương Vũ bị bãi nhiệm vào năm 2007, ông được điều động thay thế trong một thời gian ngắn. Cùng năm đó, ông trở thành Ủy viên Ban Thường vụ Bộ Chính trị và được bổ nhiệm làm Bí thư thứ nhất Ban Bí thư Trung ương. Năm 2008, ông chính thức được xác định là người kế nhiệm Hồ Cẩm Đào, đảm nhận chức vụ Phó Chủ tịch nước và Phó Chủ tịch Quân ủy Trung ương. Đến năm 2016, Đảng Cộng sản Trung Quốc chính thức trao cho ông danh hiệu "hạt nhân lãnh đạo", khẳng định vị thế tối cao trong bộ máy chính trị.
Trên cương vị lãnh đạo, Tập Cận Bình tập trung vào việc siết chặt kỷ luật đảng và tăng cường sự đoàn kết nội bộ. Ông phát động chiến dịch chống tham nhũng quy mô lớn, khiến nhiều quan chức cấp cao, bao gồm cựu Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị Chu Vĩnh Khang, bị truy tố. Nhằm hướng tới mục tiêu "thịnh vượng chung", ông triển khai nhiều chính sách nhằm thu hẹp khoảng cách giàu nghèo, chỉ đạo các chương trình giảm nghèo có trọng điểm và tiến hành một chiến dịch mạnh mẽ vào năm 2021 nhằm kiểm soát lĩnh vực công nghệ và giáo dục tư nhân. Đồng thời, ông mở rộng sự hỗ trợ dành cho các doanh nghiệp nhà nước, nhấn mạnh vào phát triển công nghệ cao, thúc đẩy chiến lược hợp nhất quân sự - dân sự và thực hiện cải cách lĩnh vực bất động sản. Khi đại dịch COVID-19 bùng phát tại Trung Quốc đại lục, ông áp dụng chính sách "Zero-COVID" từ đầu năm 2020 đến cuối năm 2022, trước khi điều chỉnh sang chiến lược kiểm soát linh hoạt hơn.
Tập Cận Bình đã theo đuổi một chính sách đối ngoại cứng rắn hơn, đặc biệt trong quan hệ với Hoa Kỳ, vấn đề chủ quyền trên Biển Đông theo đường chín đoạn và tranh chấp biên giới với Ấn Độ. Nhằm mở rộng ảnh hưởng kinh tế của Trung Quốc trên trường quốc tế, ông tập trung thúc đẩy sáng kiến "Vành đai và Con đường" nhằm gia tăng hiện diện tại châu Phi và khu vực Á - Âu. Dưới sự lãnh đạo của ông, quan hệ giữa Bắc Kinh và Đài Bắc trở nên căng thẳng hơn sau khi bà Thái Anh Văn lên nắm quyền tại Đài Loan, kế nhiệm Mã Anh Cửu, người từng có cuộc gặp lịch sử với Tập vào năm 2015. Năm 2020, ông chỉ đạo ban hành luật an ninh quốc gia đối với Hồng Kông, thắt chặt kiểm soát đối với các phong trào đối lập và đặc biệt là những người ủng hộ dân chủ.
Trong thời gian cầm quyền, Tập Cận Bình đã giám sát việc mở rộng kiểm duyệt và giám sát quy mô lớn, làm gia tăng tình trạng xâm phạm nhân quyền, trong đó có chính sách đàn áp người Duy Ngô Nhĩ ở Tân Cương. Cùng với đó, sự sùng bái cá nhân dành cho ông ngày càng gia tăng, và vào năm 2018, ông đã hủy bỏ giới hạn nhiệm kỳ đối với chức Chủ tịch nước, mở đường cho việc tiếp tục nắm quyền lâu dài. Các tư tưởng chính trị của ông, được gọi là "Tư tưởng Tập Cận Bình", đã được đưa vào hiến pháp của Đảng và quốc gia, phản ánh sự thống trị của ông trong bộ máy chính trị Trung Quốc. Là trung tâm của thế hệ lãnh đạo thứ năm, ông đã tập trung hóa quyền lực bằng cách đảm nhận nhiều vị trí quan trọng, từ an ninh quốc gia, cải cách kinh tế - xã hội, hiện đại hóa quân đội đến kiểm soát không gian mạng. Việc củng cố quyền lực này giúp ông tiếp tục được bầu làm Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc vào tháng 10 năm 2022 và tái đắc cử chức Chủ tịch nước vào tháng 3 năm 2023, đánh dấu nhiệm kỳ thứ ba liên tiếp, điều chưa từng có tiền lệ kể từ thời Mao Trạch Đông.