Nguyễn Ngọc Ngạn sinh ngày 9 tháng 3 năm 1945 tại huyện Phúc Thọ, tỉnh Sơn Tây (nay thuộc Hà Nội), là con thứ ba trong một gia đình có sáu người con.
Năm 1954, ông cùng gia đình di cư vào miền Nam, ban đầu sinh sống tại một khu dân cư Công giáo gần Củ Chi, tỉnh Gia Định. Đến năm 1957, gia đình ông chuyển đến khu vực ngã ba Ông Tạ, thuộc quận Tân Bình, tỉnh Gia Định.
Trong thời gian học trung học, Nguyễn Ngọc Ngạn theo học tại trường Nguyễn Bá Tòng (nay là trường Trung học Phổ thông Bùi Thị Xuân, Thành phố Hồ Chí Minh) và trường Trung học Chu Văn An (Sài Gòn). Trong giai đoạn này, ông có mối quan hệ bạn bè thân thiết với Giang Tử và Chế Linh, những người sau này cũng trở thành những nghệ sĩ nổi tiếng. Ông cũng từng theo học kịch nghệ tại Trường Quốc gia Âm nhạc và Kịch nghệ Sài Gòn.
Sau khi tốt nghiệp trung học, ông tiếp tục học đại học tại Trường Đại học Văn khoa Sài Gòn. Sau khi ra trường, ông tham gia giảng dạy tại một số trường công lập.
Năm 1970, Nguyễn Ngọc Ngạn gia nhập Quân lực Việt Nam Cộng hòa, ban đầu thuộc Sư đoàn 9 Bộ binh, sau đó chuyển sang tiểu đoàn địa phương quân tác chiến tại quận Cái Bè, tỉnh Định Tường (nay thuộc tỉnh Tiền Giang).
Năm 1974, ông được Bộ Giáo dục Việt Nam Cộng hòa điều động trở lại giảng dạy, nhưng không lâu sau đó, sự kiện ngày 30 tháng 4 năm 1975 xảy ra. Sau biến cố này, ông phải trải qua thời gian học tập cải tạo.
Năm 1978, ông được trả tự do và là người đầu tiên trong gia đình vượt biên. Trong quá trình vượt biển, tàu của ông gặp nạn gần Malaysia, khiến vợ và con trai ông qua đời. Ông cùng những người sống sót được đưa đến trại tị nạn ở Kota Bharu.
Sau đó, ông được định cư tại Canada, ban đầu ở thành phố cảng Prince Rupert, British Columbia. Năm 1985, ông chuyển đến Toronto và sinh sống tại đó cho đến nay.
Ông đã trải qua hai cuộc hôn nhân. Người vợ đầu tiên là Lê Thị Tuyết Lan, kết hôn vào khoảng năm 1970 và qua đời trong chuyến vượt biển cùng con trai đầu lòng của họ (sinh năm 1974). Người vợ thứ hai là Trần Ngọc Diệp, kết hôn vào năm 1982 và có một con trai tên là Nguyễn Vương Định (sinh năm 1983).
Em trai của ông là nhạc sĩ Ngọc Trọng, tác giả của một số ca khúc nổi tiếng như "Buồn vương màu áo" và "Đêm cô đơn".
Ông có mối quan hệ thân thiết với nhiều nghệ sĩ, bao gồm Chế Linh (bạn học từ thời trung học và cùng định cư ở Toronto), Nguyễn Hưng (cùng định cư ở Toronto và thường ở chung phòng khách sạn khi đi diễn), Nguyễn Cao Kỳ Duyên (người dẫn chương trình lâu năm cùng ông) và Hồng Đào (người đọc chính cho nhiều tác phẩm của ông).
Năm 1992, trung tâm Thúy Nga Paris mời Nguyễn Ngọc Ngạn đến Paris, Pháp. Tại trụ sở ở Quận 13, ông đã gặp gỡ vợ chồng Tô Văn Lai và thảo luận về lời mời làm người dẫn chương trình. Tuy nhiên, ông vẫn còn do dự. Gia đình ông đa phần phản đối việc này, chỉ có em trai Ngọc Trọng là ủng hộ. Lần đầu tiên Nguyễn Ngọc Ngạn xuất hiện trong video Paris By Night là cuốn số 17. Sau màn ra mắt đó, ông được ban giám đốc Thúy Nga đề nghị cộng tác độc quyền.
Khác với những người dẫn chương trình trước đó, Nguyễn Ngọc Ngạn cố gắng vận dụng kiến thức văn học để làm phong phú nội dung dẫn dắt và không ngừng tìm kiếm những câu chuyện hài hước để mang lại tiếng cười cho khán giả. Ngoài vai trò người dẫn chương trình, ông còn tham gia viết kịch cho Paris By Night và thu âm sách nói theo gợi ý của ca sĩ Duy Quang. Sau hơn 20 năm gắn bó với Paris By Night, trung tâm Thúy Nga đã thực hiện chương trình đặc biệt Paris By Night 107 với chủ đề "Nguyễn Ngọc Ngạn: 20 năm trên sân khấu" để ghi nhận những đóng góp của ông. Sau Paris By Night 134, Nguyễn Ngọc Ngạn chính thức kết thúc 30 năm cộng tác với trung tâm Thúy Nga.
Link nội dung: https://wikimedia.net.vn/nguyen-ngoc-ngan-a141.html